Quan hệ
Trung- Nhật và những sai lầm bán nước của người CSVN
LS Đào Tăng Dực
Vào ngày 8/11/2025, một biến cố ngoại giao
Nhật-Trung chấn động xảy ra. Đó là Thủ tướng Nhật Bà Sanae Takaichi phát biểu tại
Quốc hội rằng nếu Trung Quốc tấn công đảo quốc Đài Loan, Nhật Bản có thể coi đó
là tình huống khủng hoảng ảnh hưởng đến sự tồn vong của quốc gia và có quyền sử
dụng vũ lực phòng vệ.
Phản ứng của Tổng lãnh sự TQ tại Osaka Tiết Kiếm lập
tức xuất hiện trên trang mạng X (Twitter). Ông hăm dọa “chặt đầu” Thủ tướng Nhật. Đây là một phát
ngôn từ một viên chức ngoại giao cấp cao của CSTQ và mang phong cách vừa cao
ngạo, vừa khát máu.
Dĩ nhiên
lời tuyên bố này khơi dậy lòng tự ái dân tộc của toàn dân Nhật Bản, vốn là một
dân tộc kiêu hùng và một cường quốc kinh tế lẫn quân sự đáng nể của thế giới và
nữ thủ tướng Takaichi đang nhận được sự ủng hộ từ quần chúng cao nhất trong các
thủ tướng đương đại.
Nhiều nhà
bình luận quốc tế cho rằng, đây thuần túy chỉ là một lời tuyên bố quá khích,
vượt giới hạn ngoại giao và mang tính cách chiến lang (wolf warrior) của một cá
nhân.
Tuy
nhiên, sự thật sâu xa hơn nhiều. Tính khát máu mà Tiết Kiếm thể hiện hôm nay,
phát xuất từ bản chất khát máu tiềm ẩn của đảng CSTQ vốn là một đảng CS phát
xuất từ phong trào Đệ Tam Quốc Tế của Lê Nin, cùng bản chất với các đảng CSLX,
Bắc Triều Tiên, Cuba và Việt Nam. Nhân loại thường kinh tởm chế độ Đức Quốc Xã
của Hitler, diệt chủng hằng triệu người Do Thái. Tuy nhiên, số nạn nhân bị giết
trong các lò hỏa thiêu của Hitler chỉ là những con số lẻ, khi so sánh với số
nạn nhân khổng lồ ngoài sức tưởng tượng của các trùm CS Stalin, Mao Trạch Động,
Kim Nhật Thành, Polpot…
Bản chất
này đã thể hiện ngay trong đảng CSVN qua các cuộc Cải Cách Ruộng Đất giết hại
khoảng 200 ngàn người Việt vô tội và gần đây nhất thảm sát đẩm máu gia đình cụ
Lê Đình Kình và người dân xã Đồng Tâm vô tội của trùm công an Tô Lâm.
Đối với
các đảng CS, thuận ta thì sống, nghich ta thì sẽ bị truy cùng diệt tận, không
thể buông tha. Tiết Kiếm thừa hưởng di sản này như một đảng viên trung kiên của
CSTQ.
Hơn ai
hết, Ông Hồ Chí Minh hiểu rõ bản chất này của các đảng CS đàn anh vì ông là một
chính trị gia lão luyên giang hồ. Tùng lăn lộn vào sinh ra tử với các đảng CS
nêu trên, nhất là với đảng CSTQ dưới sự lãnh đạo của Mao Trạch Đông.
Tuy am
hiểu tính khát máu này của CSTQ mà ông vẫn một lòng quy thuận họ Mao, tôn họ
Mao làm thầy và đặt đảng CSVN cũng như dân tộc VN vào vòng kiềm tỏa của CSTQ,
là một hành động vô trách nhiệm và vô cùng thiếu viễn kiến.
Nhật Bản
là một cường quốc, từng chiếm đóng lãnh thổ TQ mà còn bị đối xử như vậy, thử
hỏi một quốc gia nhược tiểu như VN, trong mắt của Tiết Kiếm và đảng CSTQ ra thể
thống gì?
Tại sao
ông Hồ làm như thế mặc dầu với kinh nghiệm của ông, ông rất hiểu bản chất khát
máu này của đảng CSTQ?
Lý do có
thể rất nhiều nhưng tựu trung có thể tóm lược như sau:
1. Một là tuy là một chính trị gia
khôn lanh nhưng ông thiếu viễn kiến, không nhìn xa để tiên đoán sự hành xử của
đảng CSTQ trong tương lai khi có sự xung đột xảy ra giữa 2 quốc gia hoặc 2
đảng, hoặc
2. Tuy hiểu được nhưng ông vẫn coi
nhu cầu phục tùng đảng CSTQ và Mao Trạch Đông là ưu tiên hầu nhận được sự ủng
hộ và viện trợ vũ khí để tiêu diệt các đảng phái quốc gia như Việt Nam Quốc Dân
Đảng, Đại Việt, Việt Nam Dân Chủ Xã Hội Đảng
và những đảng phái quốc gia khác, nhằm thỏa mãn tham vọng quyền lực, bất
kể vận mệnh dân tộc trong tương lai.
3. Một lý do khả tín nữa là tuy ông
Hồ là một chính trị gia lão luyện, nhưng trình độ học thức của ông rất khiêm
tốn, chỉ có bằng Primaire của Pháp. Khi so sánh với những nhân vật lớn của CSTQ
như Mao Trạch Đông (Tốt nghiệp thầy giáo trung học), Chu Ân Lai, Đặng Tiểu Bình
(cả 2 đều du học tây phương). Ông Hồ chưa đưa ra một hệ thống tư tưởng nào mới
lạ cho VN mà luôn chăm chỉ kiên tâm làm
“học trò của Lê Nin, Stalin và Mao Chủ Tịch” . Chính vì thế ông tin tưởng mù
quáng vào chủ thuyết Mác Lê và tình hữu nghị vô điều kiện, vĩnh viễn và không
biên giới giữa những quốc gia cộng sản với nhau.
Ông Hồ tự biết
rằng mình thua xa Mao Trạch Dông là một học giả Mác Lê uyên bác, sáng tạo một
hệ tư tưởng CS cho riêng TQ và đồng thời là một nhà quân sự cũng như chiến lược
gia xuất sắc. Ông cũng tự biết là thua xa Kim Nhật Thành của Bắc Triều Tiên vì Kim Nhật Thành sáng tạo hệ tư tưởng “Chủ thể”
(Juche) trong khuông khổ chủ nghĩa Xã Hội, nhấn mạnh rằng con người là chủ thể
của mọi sự vật, mọi quyết định và cách mạng, đồng thời đề cao tinh thần độc
lập, tự lực và tự cường của dân tộc Triều Tiên.
Sai lầm trí
mạng cho dân tộc Việt Nam này của Ông Hồ đã đưa đến một sự kiện vô cùng đáng
tiếc khác vào năm 1990 khi đảng CS Liên Xô sụp đổ. Đó là các đồ đệ thân cận
nhất của Ông gồm Nguyễn Văn Linh
là Tổng Bí thư ĐCSVN, thủ tướng Đỗ Mười và cố vấn Phạm Văn Đồng tham dự Hội nghị Thành Đô để trở về nương tựa Trung
Quốc.
Phía CSTQ
gồm Tổng Bí thư Giang Trạch Dân, Thủ
tướng Lý Bằng. CSVN đã nhượng bộ CSTQ
hầu được cho phép trở lại nằm dưới trướng bảo vệ của đàn anh đến mức độ Hiệp
Ước Thành Đô là một “hiệp ước đầu hàng” trên thực tế.
Mãi đến
hôm nay, CSVN vẫn chưa dám công bố với quốc dân nội dung hiệp ước này.
CSTQ phản
ứng tàn độc đối với cường quốc Nhật Bản ngày hôm nay như thế nào, thì chúng ta
có thể tưởng tượng được thái độ hống hách và những điều kiện khắc nghiệt họ áp
đặt trên đảng CSVN trong Hội Nghị Thành Đô. Dưới mắt của Tập Cận Bình ngày hôm
nay thì Tô Lâm của một đảng CSVN nhược tiểu, mỗi lần đi yết kiến thiên triều
đáng giá bao nhiêu?
Dân tộc Việt đã ghi vào sử sách hai giai đoạn lịch sử bi thướng: đó là “một ngàn năm đô hộ giặc Tàu và một trăm năm đô hộ giặc Tây”. Một giai đoạn thứ ba bi thương gấp bội, sẽ ghi lại là “một trăm năm đô hộ giặc Cộng”, cũng vì sai lầm trí mạng này của Ông Hồ và các đệ tử của Ông.