Dân chủ và đấu tranh tư tưởng
Đào Tăng Dực
Thứ Tư ngày 26 tháng 6 vừa qua là một biến cố
đáng ghi nhớ trong lịch sử chính trị Australia. Khi phân tách những động lực
căn bản của biến cố này, chúng ta sẽ ý thức được sự khác biệt trong sự vận hành
giữa một nền dân chủ chân chính và một chế độ độc tài như Việt Nam. Chúng ta
cũng sẽ hiểu thêm tại sao dân chủ lại đem lại thăng hoa và phát triển. Trong
khi đó độc tài đem lại sự thoái hóa và lạc hậu.
Trên bình diện sự kiện, biến cố này có lịch sử
như sau:
Năm 2007, Ông Kevin Rudd, lúc đó là Lãnh Tụ
Đối Lập thuộc đảng Lao Động đã toàn thắng Liên Đảng Tự Do- Quốc Gia trong cuộc
tổng tuyển cử. Theo quốc hội chế, đảng Lao Động chiếm đa số trong quốc hội và
được tổng toàn quyền đại diện cho Nữ Hoàng Elizabeth II yêu cầu đứng ra thành
lập chính quyền. Lãnh tụ đảng Kevin Rudd tuyên thệ thành thủ tướng.
Như nhiều quốc gia dân chủ khác, Australia có
một nền báo chí tư nhân hùng mạnh, đứng ngoài vòng kiềm tỏa của các cơ chế
chính trị hoặc đảng phái. Ngoài ra còn có những cơ chế tư nhân thường xuyên
cung cấp cho giới truyền thông kết quả những cuộc thăm dò ý dân, sử dụng khoa
học thống kê rất chính xác.
Vào năm 2009, nhiều cuộc thăm dò cử tri cho
thấy Kevin Rudd mất khá nhiều sự tín nhiệm. Nhiệm kỳ của quốc hội là 3 năm.
Kevin Rudd và phe nhóm của ông trong đảng lập luận rằng: vẫn còn một năm nữa để
vận động sự ủng hộ của quần chúng để thắng cử vào năm 2010. Tuy nhiên đối thủ
của ông trong đảng, nhất là thành phần đến từ các nghiệp đoàn, dưới sự lãnh đạo
của bà Julia Gillard đã tranh thủ được đa số dân biểu trong đảng Lao Động. Kết
quả là Kevin Rudd đã bị chính đảng của ông yêu cầu từ chức, nhường ghế lãnh tụ
đảng, cũng như chức vụ thủ tướng cho bà Julia Gillard.
Nhiều người dân đã bầu cho đảng Lao Động năm
2007 cảm thấy vô cùng phẫn nộ vì người thủ tướng mà họ gián tiếp bầu lên, bị
đảng Lao Động truất phế.
Một phần cũng vì lý do này, trong cuộc tổng
tuyển cử 2010, đảng Lao Động, dưới sự lãnh đạo của bà Julia Gillard, không đạt
được đa số tuyệt đối. Lao Động phải thương thuyết và liên kết với 1 dân biểu
đảng Xanh và 3 dân biểu độc lập mới được đa số thành lập chính quyền. Bà Julia
Gillard trở thành thủ tướng một chính quyền thiểu số (minority government).
Kevin Rudd nhiều lần muốn trở lại ghế thủ
tướng. Vào tháng 2 năm 2012 Ông đã thách thức bà Julia Gillard trong đảng để
giành lại chức lãnh tụ và đã thất bại. Vào đầu năm nay, tuy ông không chính
thức tranh chức này trong nội bộ đảng, nhưng những dân biểu ủng hộ ông tổ chức
một thách thức nội bộ và thất bại.
Tuy nhiên từ khi bà Julia Gillard công bố ngày
tổng tuyển cử sắp đến là 14 thắng 9 năm nay, các cuộc thăm dò cử tri cho thấy,
nếu đảng Lao Động tiếp tục dưới sự lãnh đạo của bà thì sẽ thảm bại trong cuộc
tổng tuyển cử. Liên đảng Tự Do- Quốc Gia dưới sự lãnh đạo của lãnh tụ đối lập Tony
Abbott dẫn đầu Lao Động từ 14 đến 16 % cử tri ủng hộ. Các cuộc thăm dò này cũng
cho biết, nếu Kevin Rudd lãnh đạo thì thế cân bằng sẽ vãn hồi và Lao Động không
những không thất bại trầm trọng mà còn có cơ hội thắng cử.
Cử tri cũng tin tưởng Kevin Rudd trong chức vụ
thủ tướng hơn Julia Gillard và Tony Abbott.
Đứng trước tình trạng này, Lao Động trở nên
lủng củng vì những tin đồn chia rẽ nội bộ giữa các phe Kevin Rudd và Julia
Gillard. Để giải quyết dứt khoát vấn nạn này hầu chú tâm vào cuộc tuyển cử sắp
đến, thủ tướng Julia Gillard đã tổ chức một tuyển cử nội bộ để bầu lại chức
lãnh tụ đảng.
Kết quả ngày 26 tháng 6, Kevin Rudd thắng
Julia Gillard 57 phiếu trên 45 phiếu. Kevin Rudd trở lại chức vụ lãnh tụ đảng
Lao Động và ngày hôm sau, theo đề nghị của thủ tướng từ nhiệm Julia Gillard,
Kevin Rudd được nữ tổng toàn quyền Quentin Bryce bổ nhiệm vào chức thủ tướng
Australia lần thứ nhì.
Vì sao Julia Gillard bị chính đảng Lao Động
lật đổ?
Tại sao dân chủ có thể đưa đất nước đi lên
trong khi độc tài nhận chìm dân tộc?
Trước hết, trong một chế độ dân chủ như
Australia, không bao giờ có những tấn tuồng trơ trẽn và buồn cười như một đảng
phái chính trị được 90% hay hơn dân chúng ủng hộ theo kiểu CSVN. Trong một cuộc
tổng tuyển cử công khai và công bằng thật sự, một vài phần trăm khác biệt cử
tri ủng hộ đã có tính quyết định rồi. Chính vì thế, khi các cuộc thăm dò cử tri
cho thấy, đảng Lao Động, dưới sự lãnh đạo của Julia Gillard bị thua từ 14 đến
16%, thì báo chí và dân chúng rất lo ngại cho sự ổn định của nền dân chủ quốc
gia.
Người dân ý thức rằng dân chủ chỉ thực sự bền
vững nếu có sự hiện hữu của một đối lập mạnh. Vì đấu tranh chính trị trong bản
chất vốn là đấu tranh tư tưởng. Tuy nhiên muốn đấu tranh tư tưởng đúng nghĩa
thì cuộc đấu tranh phải mang tính bình đẳng lực lượng giữa hai đối thủ có thực
lực. Nếu chỉ có một chính quyền mạnh và một đối lập quá yếu, thì phẩm chất của
cuộc tranh luận tư tưởng chính trị sẽ nghèo nàn hơn, và các chính sách quốc gia
sẽ thiếu tư duy sáng tạo. Trong tình huống đó, nếu bà Gillard tiếp tục làm thủ
tướng, hầu như chắc chắn đảng Lao Động sẽ thất bại nặng nề, Liên Đảng Tự
Do-Quốc Gia sẽ lên nắm quyền và Lao Động như là một chính đảng đối lập sẽ chỉ
là một đảng đố lập yếu kém vì số ghế trong quốc hội chẳng còn bao nhiêu.
Ngoài sự hiện hữu của một đối lập có thực
chất, những cuộc tranh cử công khai và công bằng, với sự tham gia của nhiều
đảng phái chính trị với những chính sách thể hiện nhiều khuynh hướng tư tưởng
khác nhau, là một điều kiện ắc có để các nền dân chủ nói chung và Úc nói riêng
tiếp tục trường tồn.
Tân thủ tướng Kevin Rudd có thể sẽ chọn một
ngày tổng tuyển cử khác với ngày 14 tháng 9 do Julia Gillard đưa ra. Nhưng cuộc
tổng tuyển cử này chắc chắn sẽ là một cuộc tương tranh tư tưởng cân bằng thực
sự. Đảng Lao Động đã không còn “dưới cơ” Liên Đảng đối lập Tự Do-Quốc Gia quá
nhiều và phẩm chất của đấu tranh tư tưởng trong các chính sách được nâng cao.
Sự khác biệt căn bản giữa các quốc gia dân chủ
đa nguyên chân chính và Việt Nam là: Từ khi đảng CS cướp chính quyền, mọi đấu tranh
tư tưởng đều triệt tiêu. Mọi tư duy và sáng tạo để đưa dân tộc đi lên đều bị
bóp chết trong trứng nước vì quyền lợi phe nhóm. Kết quả là dân tộc chúng ta đã
đắm chìm trong ô nhục.
Trong chiều hướng đấu tranh tư tưởng mãnh liệt
để đưa dân tộc đi lên này, đảng CSVN cần phải triệt tiêu hầu dân tộc Việt được
tái sinh.
Tư tưởng gia người Pháp là Bertrand De
Jouvenel tuyên bố: “Ý thức hệ giáo đều cần phải triệt tiêu hầu cho tư tưởng
được tái sinh”. Ý Thức Hệ Mác- Lê đã bóp chết tư tưởng tại Việt Nam và tại các
quốc gia CS khác. Đã đến lúc CSVN cần phải cáo chung để tư tưởng dân chủ đa
nguyên hồi sinh hầu tái xây dựng đất nước và con người Việt nam.
Đào Tăng Dực
29/6/13
No comments:
Post a Comment